Lẽ
Sống
Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia
Ngày
14 Tháng Mười Một
Tôi Tiếp Tục Cuộc
Chơi!
Mới đây, tại Thụy Sĩ, người ta đã
dùng điện thoại để phỏng vấn 1,200 người tại 20 thành phố khác nhau về việc
chuẩn bị chết. Câu hỏi được đặt như sau: "Nếu bạn chỉ còn một ngày nữa để
sống, bạn sẽ làm gì?". Kết quả của cuộc thăm dò được phân chia như sau:
- 57% những người được phỏng vấn trả
lời rằng họ sẽ sống ngày cuối cùng với gia đình. 12% muốn ở một mình hoặc với
bạn bè.
- 26% người đàn ông được hỏi cho
biết họ sẽ sống ngày cuối cùng đó với gia đình. 42% khác thích ở một mình hoặc
cùng với bạn bè.
- 32% đàn ông lẫn đàn bà muốn được
sống với gia đình trong những giây phút cuối đời.
- 6% người đàn ông muốn được sống
bên vợ...
Trên đây có lẽ chỉ là những con số
không đại diện cho ước muốn hay suy nghĩ của tất cả mọi người. Nhưng xuyên qua
kết quả đó, chúng ta cũng có thể đọc được một thái độ chung của con người khi
đứng trước sự chết: đó là sự cô đơn...
Cái chết là một chia lìa vĩnh viễn,
nhất là với những người thân của chúng ta. Nếu câu hỏi trên đây được đặt ra cho
bạn giây phút này đây, bạn sẽ làm gì?
Có lẽ chúng ta còn nhớ chuyện của
một vị thánh trẻ khi được hỏi về cách thế chuẩn bị chết...
Giữa một đám trẻ đang chơi đùa, viên
giám thị đặt câu hỏi: nếu ngay bây giờ, chúng con biết mình sắp chết, chúng con
sẽ làm gì?
Một số trả lời rằng sẽ đi vào nhà
thờ cầu nguyện, một số cho biết sẽ đi xưng tội để dọn mình chết lành v.v... Chỉ
có một cậu bé điềm nhiên trả lời: "Nếu trong giây lát tôi có chết, tôi
cũng sẽ tiếp tục cuộc chơi".
Có lẽ đó là câu trả lời làm cho viên
giám thị ưng ý nhất, bởi vì nếu giải trí lành mạnh là một bẩn phận, thì việc
thánh hóa trước tiên phải nằm trong bổn phận hằng ngày.
Nếu chúng tabiết lắng nghe tiếng
Chúa trong từng biến cố, nếu chúng ta biết gặp gỡ Chúa trong từng sinh hoạt,
nếu chúng ta tiếp xúc với Chúa trong từng giây phút... thì cái chết chỉ là một
nối dài của cuộc gặp gỡ đó. Người luôn trung thành với những gặp gỡ trong giây
phút hiện tại, sẽ không phải hãi sợ trong cuộc gặp gỡ tối hậu là cái chết.
Chúng
ta đang cầu cho các đẳng linh hồn. Giáo Hội kêu mời chúng ta dâng các việc đạo
đức và hy sinh để cầu cho họ. Ðó là những việc làm không thể thiếu sót trong
nghĩa vụ liên đới của người Kitô. Nhưng còn có một việc làm khác không kém giá
trị: đó là sự trung thành của chúng ta trong những bổn phận hằng ngày. Người có
niềm tin trưởng thành thực sự, luôn nhìn thấy ý nghĩa và giá trị của những bổn
phận vô danh và nhàm chán hằng ngày...