Lẽ Sống
Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia
Ngày 30 Tháng Tư
Tôi Xin Chấp Nhận
Tại một
bệnh viện trong thành phố Hiroshima bên Nhật Bản, một người đàn bà bị phóng xạ
nguyên tử từ 30 năm qua đang lên cơn hấp hối.
Bác sĩ
chữa trị cho biết bà chỉ còn nhiều lắm là một hay vài giờ nữa là cùng. Theo
thói quen tại Nhật Bản, người ta thông báo để người sắp chết cho biết ý muốn
trong những giây phút cuối cùng.
Bác sĩ
vào phòng bệnh nhân và nói nhỏ với bà: "Akiramé".
Người đàn
bà ngước nhìn vị bác sĩ và dùng ngón tay trỏ viết vào trong lòng bàn trái của
bà câu: "Akiramé", nghĩa là "Tôi xin chấp nhận".
Với tất
cả bình thản, người đàn bà đã biến những giờ phút hãi hùng nhất trong cuộc sống
thành một biến cố tự nhiên và thanh thản.
Cuộc sống
của chúng ta dường như được cấu tạo bằng nhiều vị khác nhau: đắng cay, chua
xót, ngọt bùi... Gia vị là một điều cần thiết cho thức ăn. Người không thích
cay đắng thì sẽ xem trái ớt, hạt tiêu là kẻ thù của khẩu vị. Người thích cay đắng
thì lại tìm ra mùi vị thơm ngon của nó.
Hoa
nào cũng có mật đắng. Nhưng loài ong khéo léo để chỉ hút mật ngọt.
Thiên
Chúa ban cho chúng ta một cuộc sống với muôn màu sắc và hương vị khác nhau.
Chúng ta phải là loài ong đi tìm mật ngọt trong vườn hoa cuộc sống ấy. Nếu chỉ
nhìn thấy mật đắng, chúng ta sẽ bỏ cuộc đầu hàng trong chán nản. Nếu biết biến
báo, chúng ta có thể tìm được mật ngọt và biến những đắng cay chua xót thành mật
ngọt và hương thơm.
Sau khi đã đánh bại
Ðức Quốc Xã và giải phóng Âu Châu, Churchill thủ tướng nước Anh đãtuyên bố:
"Không gì buồn thảm cho bằng một chiến thắng". Cảnh thu dọn chiến trường,
cảnh kẻ khóc người cười, cảnh vợ mất chồng, cảnh cha mẹ mất con cái... Chiến thắng
ngự trị trên tro tàn, đổ nát.
Dù vui với chiến thắng đến đâu, có ai mà không ngậm
ngùi xót xa.
Hôm nay 30 tháng tư,
đánh dấu một trong những biến cố đau thương nhất của lịch sử dân tộc. Mỗi năm
chúng ta có dịp ôn lại ngày lịch sử ấy. Mỗi người một tâm tình. Nhưng dưới cái
nhìn Ðức tin, người Kitô luôn được mời gọi để nhận ra bàn tay quan phòng của
Chúa. Với tất cả bình thản và lạc quan, chúng ta hãy thốt lên như thánh nữ Têrêxa
Hài Ðồng giữa cơn đau quằn quại trong thân xác và tâm hồn: "Tất cả đều là ơn
Chúa".
Tuyên xưng niềm
tin vào Chúa Quan Phòng có nghĩa là chấp nhận mọi biến cố trong cuộc sống như một
khởi đầu mới, một khởi đầu với những ơn sủng dồi dào hơn. Với những kẻ Thiên
Chúa yêu thương, thì mọi sự đều quy về điều tốt...
Còn
tâm tình nào đúng đắn hơn trong ngày lịch sử này là cảm tạ và phó thác. Cảm tạ
Chúa vì qua mọi biến cố, Chúa Quan Phòng luôn gìn giữ chúng ta và hướng dẫn
chúng ta trên đường ân phúc của Ngài. Phó thác cho Ngài bởi vì Ngài luôn có mặt
trong cuộc sống để biến tất cả những thất bại, đau khổ, cay đắng trong cuộc sống
thành khởi đầu của một cuộc sống tốt đẹp hơn.