Lẽ Sống
Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia
Ngày 16 Tháng Ba
Cuộc
Săn Thỏ
Ðức hồng
Y Carlo Martini, nguyên viện trưởng trường Kinh Thánh tại Roma và hiện là tổng
giám mục Milano bên Italia, đã ghi lại trong quyển chú giải về Phúc Âm Thánh
Gioan, câu chuyện sau đây:
Vào thế
kỷ thứ ba, trong Giáo hội có vấn đề các tu sĩ ào ạt rời bỏ cuộc sống tu trì...
Ðể giải thích cho hiện tượng này, một thầy dòng nọ đã đưa ra hình ảnh của một đàn
chó đi săn thỏ. Một chú chó trong đàn đã bất chợt nhận ra một con thỏ. Thế là
chú nhanh nhẩu rời đàn chó và vừa chạy theo con thỏ vừa sủa inh ỏi. Không mấy
chốc, mấy chú chó khác cũng rời hàng ngũ để chạy theo. Và cứ thế cả đàn chó bỗng
chạy ùa theo. Tất cả mọi con chó đều chạy, nhưng kì thực chỉ có một con chó là đã
phát hiện ra con thỏ.
Sau một
lúc săn đuổi, chú chó nào cũng mệt lả, cho nên từ từ bỏ cuộc, bởi vì đa số đã
không được nhìn thấy con thỏ. Chỉ duy chú chó đầu tiên đã phạt hiện ra con thỏ
là tiếp tục đeo đuổi cuộc săn bắt.
Vị tu
sĩ đãđưa ra kết luận như sau: "Ðã có rất nhiều tu sĩ đi theo Chúa, nhưng kỳ
thực chỉ có một hoặc hai vị là đã thực sự thấy Chúa và hiểu được họ đang đeo đuổi
điều gì. Số khác chạy theo vì đám đông hoặc vì họ nghĩ rằng họ đang làm được một
điều tốt. Nhưng kỳ thực họ chưa bao giờ thấy Chúa. Cho nên khi gặp khó khăn thử
thách, họ bắt đầu chán nản bỏ cuộc".
Cuộc sống của người
Kitô chúng ta có lẽ cũng sẽ ví được với một cuộc săn thỏ... Ở khởi đầu, ai
trong chúng ta cũng hăm hở ra đi, ai trong chúng ta cũng đều làm rất nhiều cam
kết, nhưng một lúc nào đó, khi không còn thấy gì đến trước mắt nữa, chúng ta bỏ
cuộc buông xuôi... Ða số trong chúng ta hành động theo sự thúc đẩy của đám đông
mà không cần tìm hiểu lý do của việc làm chúng ta. Người ta lập gia đình mà
không hiểu đâu là cam kết của đời sống hôn nhân. Người ta gia nhập đoàn thể
này, đoàn thể nọ, chúng ta cũng hăng hái tham gia mà không cân nhắc kỹ lưỡng
các lý do tại sao chúng ta tham dự. Và biết đâu, người ta đi nhà thờ, chúng ta
cũng đi nhà thờ mà không bao giờ tự hỏi tại sao chúng ta đi nhà thờ. Người ta đi
xưng tội rước lễ, chúng ta cũng đi xưng tội rước lễ mà có lẽ chưa bao giờ đặt
ra câu hỏi nghiêm chỉnh tại sao chúng ta làm như thế... Dĩ nhiên, Ðức Tin của
chúng ta cần phải được nâng đỡ từ gia đình, xã hội, bởi người khác. Nhưng chúng
ta không thể quên được rằng trước hết Ðức Tin là một cuộc gặp gỡ cá vị giữa mỗi
người và Thiên Chúa, Ðức tin là một cuộc hành trình trong đó mỗi con người phải
tự thấy con đường mình đang đi... Chúng ta không thể sống đạo, giữ đạo vì người
khác. Người Kitô có một đồng phục chung là Ðức Ái, nhưng cuộc sống của mỗi người
không phải vì thế mà được đúc sẵn theo một khuôn mẫu, theo những công thức có sẵn,
theo những lôi cuốn của đám đông.
Trong
cuộc hành trình Ðức Tin, chúng ta cùng đồng hành với người khác, nhưng mỗi người
cần phải thấy rõ địa điểm mình đang đi tới. Có thấy rõ như thế, mỗi khi gặp mệt
mỏi, chông gai thử thách, chúng ta mới có thể kiên vững tiếp tục tiến bước.