Lẽ Sống
Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia
Ngày 11 Tháng Ba
Cái Tách Thân Thương
Thánh
Phanxico Assisi, nhân vật chính trong quyển tiểu thuyết: "Người nghèo của
Chúa" do văn sĩ Hy Lạp Nikos Kazantakis biên soạn, đã kể cho huynh Lêô
nghe câu chuyện như sau:
"Có
một vị ẩn sĩ nọ được nhìn thấy Chúa, nhưng không bao giờ đạt được ước nguyện. Vẫn
còn một cái gì vướng mắc trong cái nhìn khiến ông không thể nào nhìn thấy Chúa được.
Càng cố gắng đọc kinh cầu nguyện bao nhiêu, càng ăn chay hãm mình bao nhiêu,
ông càng thất vọng bấy nhiêu. Ông vẫn không hiểu đâu là chướng ngại khiến ông
không thể trông thấy Chúa được.
Thế rồi,
một buổi sáng nọ, khi vừa ra khỏi giường, ông bỗng reo hò sung sướng, thì ra
ông đã tìm ra lý do. Ðó là một cái tách uống nước nhỏ, nhưng rất đẹp mà gia đình
đã tặng cho ông. Ðây là kỉ niệm duy nhất của gia đình mà ông cố gắng gìn giữ như
một báu vật. Và dĩ nhiên, đây cũng là của cải trần thế duy nhất mà ông còn bám
víu vào.
Không
một chút do dự luyến tiếc, vị ẩn sĩ cầm lấy chiếc tách thân yêu ném xuống nền
nhà: Từng mảnh vụn vỡ ra, từng luyến tiếc tan vỡ...
Vị ẩn
sĩ ngước nhìn lên, và sáng hôm sau ông đã nhìn thấy Chúa".
Sách xuất hành đoạn
33 từ câu 18 đến câu 23 thuật lại rằng: một hôm Môisen thưa với Chúa rằng ông ước
ao được nhìn thấy Dung Nhan Ngài. Lúc bấy giờ Chúa mới trả lời cho Môisen:
"Không ai có thể nhìn thấy Ta mà vẫn còn sống". Liền sau đó, Thiên
Chúa bảo Môisen nấp sau một tảng đá lớn để chỉ nhìn thấy sau lưng của Ngài mà
thôi.
Khao khát được
nhìn thấy Chúa: đó cũng phải là ước mơ duy nhất của người tín hữu Kitô. Chúng
ta được tạo thành cho Chúa, chúng ta chỉ được yên nghỉ khi được ngắm dung nhan
Ngài mà thôi! Nhưng không ai có thể nhìn thấy nhan Chúa mà vẫn còn sống. Ðiều đó
có nghĩa là nỗi khao khát được thấy Chúa chỉ lớn lên trong chúng takhi chúng ta
biết dẹp bỏ những vướng bận và vướng ngại trong chúng ta... Chúa Giêsu nói với
chúng ta rằng: của cải chúng ta ở đâu thì tâm trí chúng ta cũng ở đó. Nếu chúng
chạy theo tiền của, danh vọng, lạc thú thì lòng trí chúng ta sẽ không muốn tưởng
nghĩ đến Chúa.
Có
chết đi cho bản thân, chúng ta mới khao khát gặp gỡ Chúa... Thiên Chúa cho
chúng ta thấy được đằng sau lưng của Ngài, phải chăng đó không phải là sự hiện
diện và tác động của Chúa trong các biến cố và những gặp gỡ của chúng ta với
tha nhân?... Có ra khỏi chúng ta, chúng ta mới có thể nhìn thấy bóng dáng của
Chúa trong các biến cố của cuộc sống chúng ta. Có ra khỏi chúng ta, chúng ta mới
thấy được sự hiện diện của Chúa trong người anh em của chúng ta.